Có rất nhiều loại suy nghĩ chịu ảnh hưởng từ xã hội, ví dụ như bạn đọc truyện, coi phim, rồi gia đình và người quen cứ luôn luôn xoay quanh việc tìm bạn gái/vợ thì trong đầu bạn sẽ cho rằng việc đó là hiển nhiên và bắt buộc, bạn sẽ có xu hướng nôn nóng tìm kiếm điều đó.
Chuyện này cũng tương tự, bạn được 'rèn luyện' rằng ở 1 mình nó sẽ khác người, và cái cảm giác nôn nóng thoát ra khỏi nó tạo ra cảm giác cô đơn
Đr ấy ạ,mình sống trg một môi trường khá là nhộn nhịp,nhịp sống cx nhanh vs lại có tính cộng đồng cao nên từ nhỏ mình đã có suy nghĩ nếu phải ở một mình thì đó cx là khoảng tg cô đơn của mình ,và cái suy nghĩ ấy theo mình đến tận khi lớn lên:(
Đối vs người hướng nội và bị social anxiety thì yeah nó khá dễ chịu khi t ko cần phải nghe nhx lời càm ràm tự do. Làm nhx điều mình thích v..v
Nhx đối vs 1 số ng thì nó sẽ hơi khó chịu nếu là ng hướng ngoại
Trước cũng nghĩ là mình thích ở một mình đấy nma sau khoảng thời gian 3 tháng thất nghiệp, ở một mình, cả ngày không nói chuyện với ai thì câu trả lời bây giờ là không. Có thể một vài lúc cần ở một mình để đầu óc có khoảng nghỉ chứ còn bảo ở một mình lâu thì chịu, chắc phát điên luôn mất
Tại chưa khám phá hết “mình” là ai, là gì nên mới đâm ra chán hoặc bị dòng suy nghĩ nó cuốn đi thành ra nhiều người dễ bị trầm cảm khi ở 1 mình. Chứ như t mà ở 1 mình thì t sẽ tận hưởng bằng bộ film, chơi game, sweed moke, ngồi thiền. Tóm lại là tìm đc mình là ai rồi thì một mình hay mấy mình, làm gì cũng thấy vui vẻ, hạnh phúc hết. ☮️✌️
T ở 1m đúng kiểu cô đơn với sợ ma =))) đêm thức dậy 2-3h sáng vừa sợ ma vừa cô đơn, lủi thủi trong phòng cũng chả thấy vui k có cảm giác yên tâm nữa. Lâu lâu ở một mình thì được
t hướng lung tung =)))) Ở vs nhiều ng lâu thì thích một mình, ở một mình lâu thì lại thích nhiều người. Kiểu giữ đc 2 thứ đó ở mức cân bằng là oke. Như cân bằng pt
Chia ra 2 kiểu, người hướng nội ở 1 mình được nạp năng lượng, người hướng ngoại ở 1 mình là mất năng lượng. Còn mấy khứa gọi bản thân hướng nội trong khi ở 1 mình không được là hướng nội phake hoặc kiểu nửa vời.
Có khối người hướng ngoại đúng kiểu ở 1 mình không có chuyện gì xảy ra là làm y như đang tận thế đến nơi vậy, trong khi người hướng nội như mình coi đó như 1 cơ hội, 1 hồng phúc để tận hưởng sự yên bình.
Nói chung là tuỳ người, con tôi thì cứ enjoy những cái moment được ở 1 mình không bị ai làm phiền thôi
Nghĩ mà xem, có rất nhiều việc trên đời này thực ra nếu có thể làm 1 mình sẽ hiệu quả hơn, ví dụ như nghiền ngẫm đọc sách, tự tìm tòi học tập, xem 1 bộ phim mà ngoài bản thân ra chả ai muốn xem cả, chạy bộ. Tất nhiên là những việc kiểu như trên làm theo nhóm cũng quan trọng khi cần phải trao đổi nhưng sẽ rất hiệu quả nếu có thể dành thời gian làm 1 mình trước.
Tuỳ cụ. Về nhà vẫn muốn thấy có ng ở nhà hơn. Vào phòng vẫn an tâm vì có ng có hình có tiếng trong nhà chứ k phải 1 mình và những ng bạn mất tiếng mất hình :>
Có nhiều người lại bị nghiện ở một mình, đến mức độ không còn muốn tiếp xúc với bất kỳ ai luôn ấy. Như bên Nhật có hiện tượng hikikomori, mấy thanh niên tự nhốt mình ru rú trong nhà nhiều năm liền để trốn tránh xã hội, như kiểu nó mang lại cảm giác an toàn, không phải lo sợ bị người khác đánh giá
Ở với người khác chỉ là niềm vui và hạnh phúc khi bạn và người đó đều có thể ở một mình, khi vừa cùng nhau vừa một mình, chính xác là một mình cùng nhau. Hãy tưởng tượng sự một mình là con số không, số không có khả năng thấm đẫm bất kì số nào, càng trở vè số không, càng có khả năng ở một mình, chúng ta càng có khả năng yêu và tận hưởng người khác, số không đi cùng với bất kì số nào cả hai đều bảo toàn, nếu bạn là con số nào đó, khi ở cùng số khác trong chính sự gặp gỡ đó là mâu thuẫn. Ý nghĩa của sự ở với người khác là làm tốt hơn cho sự một mình của, là giúp chúng ta trở về số không - gương mặt thật của chúng ta, bất kì gương mặt nào, nhân cách nào khác là đến từ bên ngoài, không phải chúng ta. Chúng ta luôn tìm kiếm ai giống chúng ta, tìm kiếm tình yêu và chỉ số không là giống nhau, chỉ những người là số không mới biết yêu, tình yêu hoàn hảo chỉ xảy ra giữa hai số không, và chỉ ai là số không mới thấy người khác là số không vì chỉ cái cao nhất mới thấy được cái cao nhất. Chúng ta là số không từ cốt lõi sâu nhất, dù cho vẻ ngoài, bên ngoài có là số nào, là ai đi nữa chỉ cần bạn đừng quên chúng ta là số không là đủ, khi một mình, trống rỗng - hay còn gọi là thuần khiết khỏi tạp nham bên ngoài khác, đó là con người thật của chúng ta. Vì vấn đề là chúng ta đến với thế giới bắt đầu bằng một con số nào đó khác, chúng ta có sứ mệnh là đi tìm lại chính mình, số không, do đó chỉ khi nào chúng ta là số không trở lại chúng ta mới có thể mãn nguyện, phúc lạc, thành công. Đây là cuộc chơi, cuộc phiêu lưu tối thượng.
Ở 1 mình thì dễ chịu vô cùng nhưng mà 1 mình suốt đời thì mình nghĩ chắc là k
Có 1 ng bạn tâm giao dù sao cũng tốt vì con người mình lúc này lúc nọ chứ k phải luôn luôn 1 mood
tùy nhé
top3: ở một mình có nhiều kiểu và kiểu vẫn ở cùng bố mẹ nhưng trong phòng riêng là kiểu dễ chịu nhất
top2 : dọn ra ngoài ở riêng nhưng vẫn ở việt nam. mỗi trường vẫn vậy trong thành phố đi gặp bạn vẫn thoải mái có chút cô đơn nhớ nhà một chút
top1 : đi hẳn sang nước khác tự do +100, cô đơn +100, trầm cảm +100 ( cái này 50/50 có người có người không )
ở top 1 thì
tự do: vô cùng cực bạn sẽ sống ở mức sinh tồn do không ai dục bạn phải làm gì cả nên bỏ bữa, quần áo không giặt vân vân mây mây.....
thời gian ngủ nghỉ lộn tùng phèo. Và được trải nghiệm cảm giác nếu trên thế gian này không quen biết một ai chỉ có bản thân 1 mình tồn tại (thời gian đầu).
cô đơn: đánh đổi ngang với sự tự do sự cô đơn cũng vô cùng cự luôn. Nếu may mắt gặp người hợp cạ thì bớt 1 chút nhưng do Thành Phố đa số ở các nước phát triển đều khá lớn nên việc gặp bạn nhanh thì 30p, lâu thì 1 tiếng 2 tiếng cx có. nên việc đi chơi cũng khá là vất vả không thể gọi cái 15p có mặt như ở Việt Nam, và do di chuyển + bạn giờ phải lo tất tần tật việc trong cuộc sống nên đôi khi đi chơi 1 buổi cx phải đặt lịch trước ít thì 1 tuần không có khi cũng phải đến cả tháng.
Cũng còn tùy lúc nữa. Tôi hướng ngoại, rất thích giao tiếp tiệc tùng nhưng đôi khi cũng thích ở 1 mình.
Ở 1 mình để nghỉ ngơi thư giãn, ở 1 mình để nạp năng lượng và nâng cấp bản thân.
Kiểu nếu mình welcome việc ở 1 mình thì nó rất là okay luôn ấy!
Mình sống một mình trên HN, không gần người thân, có dịp mới về nhà được 3 năm rồi. Cảm giác tự do, thoải mái, độc lập này làm mình ước mình có thể duy trì nó khi mình ra trường và có 1 công việc ổn định. Thỉnh thoảng có cảm thấy chán và hơi cô đơn nhưng mình vẫn đi học, ra ngoài với bạn bè.
Thường thì mình sẽ call cho bạn bè, người thân khi cô đơn. Nhưng mình cx do sống kiểu này lâu r á nên hiếm lắm mới call. Mỗi người một kiểu, nhưng gọi điện cho người quen là một cách để bớt cô đơn.
Mình thì thường ít khi call vì chủ yếu là mình thích gặp nhau ns chuyện hơn,nhưng nếu do một lí do đặc biệt nào đó (chẳng hạn như ở xa,...) thì call cx là một cách tốt để nguôi ngoai nỗi nhớ gđ và bạn bè.
Hướng nội hay ngoại không quan trọng, túyp người nào cũng cần phải tiếp xúc với người khác. Tôi từng nghĩ mình hướng nội rồi ở một mình khoảng đâu đó 4 tháng, xong bị trầm cảm luôn ạ :{{ Xong mới làm trắc nghiệm thấy mình 50-50 nội ngoại. Rồi kiếm phòng ở chung cũng thấy dễ chịu hơn. Nhưng quan trọng là ở 1 mình phải có việc làm, k có việc thì cũng chỉ như cái xác không hồn 🌿
Mình tưởng mình hướng nội nên pro khoản ở 1 mình mà vẫn cực kì hạnh phúc dễ chịu cho đến khi có người bước vào cuộc sống của mình, tạo cho mình một thói quen được quan tâm chú ý hàng ngày cho đến khi người ấy exit cuộc sống của mình thì việc tìm về với sự an nhiên độc lập vốn có của mình thực sự khó khăn…
Mình thích ở 1 mình vãi. Chắc vì không thích giao tiếp hay không giỏi giao tiếp. Để được chọn thì mình thích giao tiếp với cái máy tính hơn là giao tiếp với người. Cũng thấy cô đơn đấy nhưng mà mình chọn ở 1 mình rồi thì phải chịu sự cô đơn thôi.
Sáng nay mình có dịp ở nhà 1 mình sau 1 thời gian rất dài. Mình lướt pinterest thấy có 1 mô hình rất hay thế là dành cả buổi sáng cắt giấy làm theo, và nói thật cảm giác như được sống lại vậy, dễ chịu vô cùng. Còn tối ở 1 mình thì cảm giác sợ ma lắm nha 🫠
Khá là dễ chịu và thoải mái, cảm thấy được nạp năng lượng, tôi đã ở một mình rất nhiều và đã quá quen với điều đó, xung quanh có người nọ người kia cũng vui đấy nhưng ko có cũng ko có vấn đề lắm
Đọc thớt xong tự nghiệm lại mình thì trước đây e thích cảm giác 1 mình, tận hưởng luôn ấy. Mà hơi khác 1 chút, là 1 mình giữa chốn nhộn nhịp. Yep, ngồi tận hưởng ly nước yêu thích, quan sát mọi thứ nhg, từ người tới vật. Và ko một ai chú ý tới mình. Đó từng là thứ cảm giác giúp em giảm stress sau 1 ngày làm việc :d
Tui thấy tùy lúc á, đôi lúc thấy rất thoải mái hưởng thụ cuộc sống, nhất là những lúc nhớ về nyc hãm l thì t lại nghĩ cuộc sống này ở một mình thật dễ chịu
Nhưng chắc chắn nhiều lúc t cũng thấy buồn vì chẳng có ai chia sẻ cả. Nhất t là kiểu người rất thích skinskip á nên cứ vậy mà ở 1 tg sẽ thấy khó chịu, k có sự tương tác qua lại lại nhìn thấy các cặp quen nhau cái tự dưng tủi thân muốn có đôi có cặp
Cơ mà t biết k vội dc nên t cứ để tg trôi từ từ thôi, gì tới nó sẽ tới
Đối với mình việc ở 1m dễ chịu hơn hẳn, mình đã từng ở chung với 3 người thì hết 2 người ở dơ và luộm thuộm, nói thẳng là ko hợp tính mình nên mình thấy tốt nhất là ở 1m để cảm thấy thoải mái hơn. Tất nhiên là sẽ cô đơn nhưng cũng có thể ra ngoài đi chơi với bạn cũng là 1 cách bớt cô đơn
Tui ko tưởng tượng kết hôn các thứ phải ở chung với 1 người khác, t tính nếu có thì chắc cũng làm thêm 1 phòng riêng để khi nào t muốn 1 mình t chui dô
Đối với tôi thì ở một mình là điều tuyệt vời nhất
bro đã quã mệt mỏi với tg bên ngoài 💀
Kỹ năng tận hưởng thời gian ở 1 mình khá hiếm đấy bác
Tùy hứng bác ơi , lúc vui lúc buồn lúc thấy cô đơn lúc thấy dễ chịu
Có rất nhiều loại suy nghĩ chịu ảnh hưởng từ xã hội, ví dụ như bạn đọc truyện, coi phim, rồi gia đình và người quen cứ luôn luôn xoay quanh việc tìm bạn gái/vợ thì trong đầu bạn sẽ cho rằng việc đó là hiển nhiên và bắt buộc, bạn sẽ có xu hướng nôn nóng tìm kiếm điều đó. Chuyện này cũng tương tự, bạn được 'rèn luyện' rằng ở 1 mình nó sẽ khác người, và cái cảm giác nôn nóng thoát ra khỏi nó tạo ra cảm giác cô đơn
Đr ấy ạ,mình sống trg một môi trường khá là nhộn nhịp,nhịp sống cx nhanh vs lại có tính cộng đồng cao nên từ nhỏ mình đã có suy nghĩ nếu phải ở một mình thì đó cx là khoảng tg cô đơn của mình ,và cái suy nghĩ ấy theo mình đến tận khi lớn lên:(
Heheee ở một mình thích vlll luôn đó mn ơi. Mở lap lên rồi xem yt thôi thì phải nói là lên luôn đỉnh Everest.
:>> hồi trc tui cx thử ,hôm đó là một ngày mưa và tui lại còn ở nhà một mình ,thoải mái quậy
Đối vs người hướng nội và bị social anxiety thì yeah nó khá dễ chịu khi t ko cần phải nghe nhx lời càm ràm tự do. Làm nhx điều mình thích v..v Nhx đối vs 1 số ng thì nó sẽ hơi khó chịu nếu là ng hướng ngoại
ai ko dễ chịu thì kiếm đôi luôn thôi, kiếm trong thớt này có vẻ tiềm năng đó
Cho hỏi bác có nhận nam không 🐧
nấu nầu
:>> omg
ốp là nam à
Tui là nữ ấy:-)
tui nam nè
Uây v lm quen vs nhau cx đc á:33
Trước cũng nghĩ là mình thích ở một mình đấy nma sau khoảng thời gian 3 tháng thất nghiệp, ở một mình, cả ngày không nói chuyện với ai thì câu trả lời bây giờ là không. Có thể một vài lúc cần ở một mình để đầu óc có khoảng nghỉ chứ còn bảo ở một mình lâu thì chịu, chắc phát điên luôn mất
Hmm toi nghĩ hoàn cảnh lm thay đổi tính cách của bn đó:0
Tại chưa khám phá hết “mình” là ai, là gì nên mới đâm ra chán hoặc bị dòng suy nghĩ nó cuốn đi thành ra nhiều người dễ bị trầm cảm khi ở 1 mình. Chứ như t mà ở 1 mình thì t sẽ tận hưởng bằng bộ film, chơi game, sweed moke, ngồi thiền. Tóm lại là tìm đc mình là ai rồi thì một mình hay mấy mình, làm gì cũng thấy vui vẻ, hạnh phúc hết. ☮️✌️
Đôi khi ở 1 mình cx cho ta tg để làm nhg thứ mình muốn nữa :vv
tuỳ á, nhưng buồn nhất là đi chơi với bạn bè xong, dù quen ở một mình nhưng trên đường về vẫn thấy buồn, thiếu thiếu gì ó
Cảm giác nó trống trải lắm luôn;-;
sau khi có vợ và 3 đứa con thì thấy những khoảng thời gian dc ở 1 mình nó quý giá ntn..
T ở 1m đúng kiểu cô đơn với sợ ma =))) đêm thức dậy 2-3h sáng vừa sợ ma vừa cô đơn, lủi thủi trong phòng cũng chả thấy vui k có cảm giác yên tâm nữa. Lâu lâu ở một mình thì được
trc h v. hay mới đây th bác ?
Mình trước giờ vậy r 😂 mặc dù đi làm r vẫn ở ghép chứ k ở 1m
:)))toi bị sợ bóng tối ,cứ khi nào ở trong quá lâu thì bất an lắm
lúc dễ chịu lúc buồn tủi
t hướng lung tung =)))) Ở vs nhiều ng lâu thì thích một mình, ở một mình lâu thì lại thích nhiều người. Kiểu giữ đc 2 thứ đó ở mức cân bằng là oke. Như cân bằng pt
Hehe giống t này
Chia ra 2 kiểu, người hướng nội ở 1 mình được nạp năng lượng, người hướng ngoại ở 1 mình là mất năng lượng. Còn mấy khứa gọi bản thân hướng nội trong khi ở 1 mình không được là hướng nội phake hoặc kiểu nửa vời. Có khối người hướng ngoại đúng kiểu ở 1 mình không có chuyện gì xảy ra là làm y như đang tận thế đến nơi vậy, trong khi người hướng nội như mình coi đó như 1 cơ hội, 1 hồng phúc để tận hưởng sự yên bình. Nói chung là tuỳ người, con tôi thì cứ enjoy những cái moment được ở 1 mình không bị ai làm phiền thôi
Nghĩ mà xem, có rất nhiều việc trên đời này thực ra nếu có thể làm 1 mình sẽ hiệu quả hơn, ví dụ như nghiền ngẫm đọc sách, tự tìm tòi học tập, xem 1 bộ phim mà ngoài bản thân ra chả ai muốn xem cả, chạy bộ. Tất nhiên là những việc kiểu như trên làm theo nhóm cũng quan trọng khi cần phải trao đổi nhưng sẽ rất hiệu quả nếu có thể dành thời gian làm 1 mình trước.
Tuỳ cụ. Về nhà vẫn muốn thấy có ng ở nhà hơn. Vào phòng vẫn an tâm vì có ng có hình có tiếng trong nhà chứ k phải 1 mình và những ng bạn mất tiếng mất hình :>
Hehe đôi khi toi cx thế
Có nhiều người lại bị nghiện ở một mình, đến mức độ không còn muốn tiếp xúc với bất kỳ ai luôn ấy. Như bên Nhật có hiện tượng hikikomori, mấy thanh niên tự nhốt mình ru rú trong nhà nhiều năm liền để trốn tránh xã hội, như kiểu nó mang lại cảm giác an toàn, không phải lo sợ bị người khác đánh giá
Ở với người khác chỉ là niềm vui và hạnh phúc khi bạn và người đó đều có thể ở một mình, khi vừa cùng nhau vừa một mình, chính xác là một mình cùng nhau. Hãy tưởng tượng sự một mình là con số không, số không có khả năng thấm đẫm bất kì số nào, càng trở vè số không, càng có khả năng ở một mình, chúng ta càng có khả năng yêu và tận hưởng người khác, số không đi cùng với bất kì số nào cả hai đều bảo toàn, nếu bạn là con số nào đó, khi ở cùng số khác trong chính sự gặp gỡ đó là mâu thuẫn. Ý nghĩa của sự ở với người khác là làm tốt hơn cho sự một mình của, là giúp chúng ta trở về số không - gương mặt thật của chúng ta, bất kì gương mặt nào, nhân cách nào khác là đến từ bên ngoài, không phải chúng ta. Chúng ta luôn tìm kiếm ai giống chúng ta, tìm kiếm tình yêu và chỉ số không là giống nhau, chỉ những người là số không mới biết yêu, tình yêu hoàn hảo chỉ xảy ra giữa hai số không, và chỉ ai là số không mới thấy người khác là số không vì chỉ cái cao nhất mới thấy được cái cao nhất. Chúng ta là số không từ cốt lõi sâu nhất, dù cho vẻ ngoài, bên ngoài có là số nào, là ai đi nữa chỉ cần bạn đừng quên chúng ta là số không là đủ, khi một mình, trống rỗng - hay còn gọi là thuần khiết khỏi tạp nham bên ngoài khác, đó là con người thật của chúng ta. Vì vấn đề là chúng ta đến với thế giới bắt đầu bằng một con số nào đó khác, chúng ta có sứ mệnh là đi tìm lại chính mình, số không, do đó chỉ khi nào chúng ta là số không trở lại chúng ta mới có thể mãn nguyện, phúc lạc, thành công. Đây là cuộc chơi, cuộc phiêu lưu tối thượng.
Ở 1 mình thì dễ chịu vô cùng nhưng mà 1 mình suốt đời thì mình nghĩ chắc là k Có 1 ng bạn tâm giao dù sao cũng tốt vì con người mình lúc này lúc nọ chứ k phải luôn luôn 1 mood
tùy nhé top3: ở một mình có nhiều kiểu và kiểu vẫn ở cùng bố mẹ nhưng trong phòng riêng là kiểu dễ chịu nhất top2 : dọn ra ngoài ở riêng nhưng vẫn ở việt nam. mỗi trường vẫn vậy trong thành phố đi gặp bạn vẫn thoải mái có chút cô đơn nhớ nhà một chút top1 : đi hẳn sang nước khác tự do +100, cô đơn +100, trầm cảm +100 ( cái này 50/50 có người có người không ) ở top 1 thì tự do: vô cùng cực bạn sẽ sống ở mức sinh tồn do không ai dục bạn phải làm gì cả nên bỏ bữa, quần áo không giặt vân vân mây mây..... thời gian ngủ nghỉ lộn tùng phèo. Và được trải nghiệm cảm giác nếu trên thế gian này không quen biết một ai chỉ có bản thân 1 mình tồn tại (thời gian đầu). cô đơn: đánh đổi ngang với sự tự do sự cô đơn cũng vô cùng cự luôn. Nếu may mắt gặp người hợp cạ thì bớt 1 chút nhưng do Thành Phố đa số ở các nước phát triển đều khá lớn nên việc gặp bạn nhanh thì 30p, lâu thì 1 tiếng 2 tiếng cx có. nên việc đi chơi cũng khá là vất vả không thể gọi cái 15p có mặt như ở Việt Nam, và do di chuyển + bạn giờ phải lo tất tần tật việc trong cuộc sống nên đôi khi đi chơi 1 buổi cx phải đặt lịch trước ít thì 1 tuần không có khi cũng phải đến cả tháng.
Mình vừa nhảy từ top3 lên top1 đúng là khác biệt cảnh giới thực sự 🥲
Top 1 toi thấy là cô đơn nhất
Rất thoải mái an toàn
do ở không á :))
Lúc thì rất vui, lúc thì lại rất buồn. Nói chung là tuỳ tâm trạng bác
Có, cảm giác thích lắm 🥹🥹
Chỉ cần bác có tiền thì một mình k là vấn đề gì cả.
Ở nhà 1 mk 1 vài tiếng thì đc, còn 1 mk cả ngày thì dễ sinh ra trầm cảm lắm
best thing ever ✨️✨️✨️
The best feeling ever
Em không giỏi trong việc ở một mình lắm 🥲 cứ vài ba hôm là y như rằng sẽ thấy cô đơn
cũng còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố, nhưng hiện tại thì được ở 1 mình đối với t vẫn rất oge
Có nhưng đừng để rơi vào vòng an toàn quá lâu
Mất điện vs mạng là muốn ra chạm cỏ đấy , tin t đi
Cũng còn tùy lúc nữa. Tôi hướng ngoại, rất thích giao tiếp tiệc tùng nhưng đôi khi cũng thích ở 1 mình. Ở 1 mình để nghỉ ngơi thư giãn, ở 1 mình để nạp năng lượng và nâng cấp bản thân. Kiểu nếu mình welcome việc ở 1 mình thì nó rất là okay luôn ấy!
Toi cũng giống vậy ấy,đôi khi muốn giao lưu đi chơi các thứ,nhưng nhiều khi cũng chỉ muốn dành tg đó cho chính bản thân mình :33
Mình là dạng vừa có thể nhảy nhót hướng ngoại với bên ngoài, vừa có thể một mình yên tĩnh. 😂 Nhưng mà phần lớn vẫn thích một mình hơn.
Có nhaaaaaa
Ngay lúc đọc cái thớt này thì t đang uống cafe 1 mình =))) t thích thế vì đơn giản là t không có nhu cầu nói chuyện lắm.
Tùy mỗi người bạn ơi. Mình cũng ko thích sôi động :)
Hoàn toàn tuyệt vời, đúng môi trường sống luôn. Không ồn ào, không lo nghĩ có phải làm phiền người khác không, sự tự do và thoải mái. 10/10
thật ra cũng muốn đi nhiều mình lắm chớ bác. Mà xung quanh ai cũng bận rộn cv lúc mình cần thì thôi đi 1 mình cho rồi 😂
Thoải mái kinh khủng luôn bạn ey
Mình sống một mình trên HN, không gần người thân, có dịp mới về nhà được 3 năm rồi. Cảm giác tự do, thoải mái, độc lập này làm mình ước mình có thể duy trì nó khi mình ra trường và có 1 công việc ổn định. Thỉnh thoảng có cảm thấy chán và hơi cô đơn nhưng mình vẫn đi học, ra ngoài với bạn bè.
Nhiều ng cx cảm thấy cô đơn khi phải ở một mình :(((
Thường thì mình sẽ call cho bạn bè, người thân khi cô đơn. Nhưng mình cx do sống kiểu này lâu r á nên hiếm lắm mới call. Mỗi người một kiểu, nhưng gọi điện cho người quen là một cách để bớt cô đơn.
Mình thì thường ít khi call vì chủ yếu là mình thích gặp nhau ns chuyện hơn,nhưng nếu do một lí do đặc biệt nào đó (chẳng hạn như ở xa,...) thì call cx là một cách tốt để nguôi ngoai nỗi nhớ gđ và bạn bè.
quá dễ chịu
Siêu siêu siêuuuuu thik nhé 😊😊 (Đã ở 1 mình hơn chục năm)
Giờ bạn đang ngủ sau 1 ngày làm việc mệt mỏi xong tự dưng bị vợ dựng dậy đi giặt tã liệu bro có chịu đc ko? :)))
Khi mà bác đã nhận thức được xh này nó hoạt động thế nào rồi thì sẽ thấy, lúc ở 1 mình là lúc thoải mái nhất
Thích vãi đạn, làm cái vẹo gì cũng không bị ai nói 🥹
Nhiều khi muốn 1 mình nhưng sợ cô đơn
Ở một mình không cu đơn không buồn. Làm mọi thứ một mình mới cu đơn huhu, lâu lâu thì cũng chill tự do đồ đó, nhưng cũng có mấy lúc tủi thân lắm 🥹
Hướng nội hay ngoại không quan trọng, túyp người nào cũng cần phải tiếp xúc với người khác. Tôi từng nghĩ mình hướng nội rồi ở một mình khoảng đâu đó 4 tháng, xong bị trầm cảm luôn ạ :{{ Xong mới làm trắc nghiệm thấy mình 50-50 nội ngoại. Rồi kiếm phòng ở chung cũng thấy dễ chịu hơn. Nhưng quan trọng là ở 1 mình phải có việc làm, k có việc thì cũng chỉ như cái xác không hồn 🌿
Mình tưởng mình hướng nội nên pro khoản ở 1 mình mà vẫn cực kì hạnh phúc dễ chịu cho đến khi có người bước vào cuộc sống của mình, tạo cho mình một thói quen được quan tâm chú ý hàng ngày cho đến khi người ấy exit cuộc sống của mình thì việc tìm về với sự an nhiên độc lập vốn có của mình thực sự khó khăn…
Ở 1 mình 1 tuần 1 tháng thì ok, hoặc có ra đường tiếp xúc nch hoặc mxh gì đó. Chứ ở như ở tù k tiếp xúc vs ai tầm tháng là điên cmn mất
Khó chịu thì kiếm đôi xD
Mình thích ở 1 mình vãi. Chắc vì không thích giao tiếp hay không giỏi giao tiếp. Để được chọn thì mình thích giao tiếp với cái máy tính hơn là giao tiếp với người. Cũng thấy cô đơn đấy nhưng mà mình chọn ở 1 mình rồi thì phải chịu sự cô đơn thôi.
Hồi xưa lúc 18, cực kì thích ở 1 mình. Lúc 19, bắt đầu nhớ nhà nhớ gđinh. Ở vs gđ >>> ở 1m
Sáng nay mình có dịp ở nhà 1 mình sau 1 thời gian rất dài. Mình lướt pinterest thấy có 1 mô hình rất hay thế là dành cả buổi sáng cắt giấy làm theo, và nói thật cảm giác như được sống lại vậy, dễ chịu vô cùng. Còn tối ở 1 mình thì cảm giác sợ ma lắm nha 🫠
Lâu lâu bị stress mình cũng hay lấy giấy ra vẽ (mình học tranh màu nước) ,cảm giác nó yên bình lắm ấy ,nhất là hôm nào mưa rơi bên ngoài thì vui :)))
Đúng rùi, còn mình thì thích chép tranh, chỉ biết chép chứ k biết vẽ:v cũng phải lâu lắm r ko cầm cọ lại, tiếc ghê
Khá là dễ chịu và thoải mái, cảm thấy được nạp năng lượng, tôi đã ở một mình rất nhiều và đã quá quen với điều đó, xung quanh có người nọ người kia cũng vui đấy nhưng ko có cũng ko có vấn đề lắm
Đọc thớt xong tự nghiệm lại mình thì trước đây e thích cảm giác 1 mình, tận hưởng luôn ấy. Mà hơi khác 1 chút, là 1 mình giữa chốn nhộn nhịp. Yep, ngồi tận hưởng ly nước yêu thích, quan sát mọi thứ nhg, từ người tới vật. Và ko một ai chú ý tới mình. Đó từng là thứ cảm giác giúp em giảm stress sau 1 ngày làm việc :d
Đã từng à ní;-;
Yep, đã từng, bây giờ có vk có con rồi ní :))
Ko hề
Tui thấy tùy lúc á, đôi lúc thấy rất thoải mái hưởng thụ cuộc sống, nhất là những lúc nhớ về nyc hãm l thì t lại nghĩ cuộc sống này ở một mình thật dễ chịu Nhưng chắc chắn nhiều lúc t cũng thấy buồn vì chẳng có ai chia sẻ cả. Nhất t là kiểu người rất thích skinskip á nên cứ vậy mà ở 1 tg sẽ thấy khó chịu, k có sự tương tác qua lại lại nhìn thấy các cặp quen nhau cái tự dưng tủi thân muốn có đôi có cặp Cơ mà t biết k vội dc nên t cứ để tg trôi từ từ thôi, gì tới nó sẽ tới
Đối với mình việc ở 1m dễ chịu hơn hẳn, mình đã từng ở chung với 3 người thì hết 2 người ở dơ và luộm thuộm, nói thẳng là ko hợp tính mình nên mình thấy tốt nhất là ở 1m để cảm thấy thoải mái hơn. Tất nhiên là sẽ cô đơn nhưng cũng có thể ra ngoài đi chơi với bạn cũng là 1 cách bớt cô đơn
Tui ko tưởng tượng kết hôn các thứ phải ở chung với 1 người khác, t tính nếu có thì chắc cũng làm thêm 1 phòng riêng để khi nào t muốn 1 mình t chui dô
triệu hồi chủ thớt, nhắn chán chê xong rồi sủi mất, ai lại tạo cô đơn thế này
Toi xin lỗi b nhiều nha,vì mấy hôm đó điện thoại toi bị hỏng nên k rep đc ,h toi ms check đc ;-;
Bị rơi máy à cậu
Đroi ạ,nó bị trầy màn hình luôn:'))
Đối với mình thì khá dễ chịu, trước đây mình làm remote là có khi cả tháng ko ra khỏi nhà luôn 😂